Thứ Ba, 5 tháng 11, 2013

Khoa học hình sự: khoa học của khoa học

Khoa học hình sự và những vụ án giết người
Người ta có thể tìm ra thủ phạm của một vụ án mạng từ một sợi vải. Ảnh: colourbox.com.
Những tên sát nhân cố dùng các mánh khóe mới để xóa dấu vết của chúng và đánh lừa cảnh sát. Nhưng chúng thường thất bại vì khoa học hình sự đã có những bước tiến vượt bậc.
Đã từ lâu, việc rửa tay để xóa tội đã trở nên vô dụng. Một kẻ giết người hiện đại kỳ cọ vết máu trên móng tay bằng hóa chất, nhặt từng mẩu thuốc lá rơi xuống nơi giết người, lau chùi cẩn thận để xóa tất cả các dấu tay và phủ chăn trên chiếc ô tô. Chúng đốt cả thân thể và trang phục của nạn nhân.
Jermaine McKinney đã làm đúng như thế trước đây gần 3 năm để che giấu vụ giết 2 mạng người trong bang Ohio của Mỹ. Sau khi giết một bà lão 70 tuổi và người con gái 45 tuổi trong nhà riêng của bà, gã bắt đầu xóa tang chứng một cách rất chuyên nghiệp. Gã đã biết trước phải làm như thế nào. Là người hâm mộ nhiều bộ phim hình sự hiện đại, gã biết rõ các phương pháp của khoa học hình sự và tự suy ngược lại là phải làm gì để không bị bắt.
Thời của phim hình sự Columbo đã qua
Những kẻ phạm tội không còn chỉ cố tránh đừng để lại dấu tay hay dấu chân như thời của bộ phim hình sự Columbo trong thập niên 1970 nữa. Bây giờ chúng phải chống lại cả một đạo quân chuyên gia, những người biết cách làm cho xác chết biết nói, so sánh thông tin thu thập được với lượng dữ liệu khổng lồ chỉ trong vòng vài giây và chỉ nhờ vào một vài tế bào mô mà có thể nhận dạng được thủ phạm và nạn nhân.
Những kẻ giết người như McKinney rất sợ bị phân tích gene. Điều này có nguyên do của nó: Trên lý thuyết, người ta chỉ cần một lượng máu, mồ hôi, nước bọt, tinh trùng rất nhỏ hay một vài phần tử da, một cọng tóc rơi để dựng lên "tiểu sử" của một cá nhân. Chi phí tối đa vào khoảng 50 euro.
McKinney đã dùng chất tẩy để rửa máu của nạn nhân trên tay của hắn và để phá hủy các DNA. Gã dùng chăn lót ô tô nhằm không để lại dấu vết nào từ nơi giết người trên xe của gã. Tên sát nhân đã hãm hiếp người phụ nữ trẻ tuổi hơn. Sau khi thỏa mãn thú tính, gã đốt các thi thể để xóa sạch dấu vết mồ hôi và tinh trùng.
Bể axít không còn hiệu nghiệm
Những kẻ giết người khác cũng thế. Chúng không những cướp đi mạng sống của nạn nhân mà còn cả danh tính của họ nữa. Chúng chặt thi thể nạn nhân ra cho đến khi không còn nhận dạng được nữa nhằm không để lại manh mối. Nhưng những nhân viên điều tra vẫn có khả năng "nhìn" được nhiều thứ. Thí dụ như họ vẫn có thể biết được nơi sinh sống của một người qua dấu tay địa hóa, ẩn trong răng, xương, tóc và móng tay. Nó được tạo thành qua thức ăn và nước uống – cũng giống như một thứ tiếng địa phương – có đặc tính nhất định tùy theo vùng và ấn một dấu vết không lẫn lộn được lên con người.
Phương pháp phân tích đồng vị này đã giúp nhận ra danh tính của người phụ nữ đã bị làm biến dạng hoàn toàn, được tìm thấy trong vùng Garmisch-Partenkirchen của Đức vào tháng 11 năm 2001. Dấu tay địa hóa của nạn nhân chỉ về Italy, nơi cảnh sát cuối cùng cũng phát hiện và bắt được kẻ giết người.
Tìm dấu vết không cần xác chết
Ngày nay, để truy tìm dấu vết hay DNA của nạn nhân, các nhân viên điều tra cũng không cần đến xác chết nữa. Họ chỉ cần bắt vài con bọ hay ruồi bám vào da thịt và đẻ trứng ở trên đó. Từ những thứ mà con giòi không tiêu hóa được, các chuyên gia vẫn có thể tìm thấy được gene của nạn nhân mà và cả kẻ phạm tội.
Trong trường hợp của cô Jennifer Haack, 16 tuổi, bị giết chết trong tháng 9/ 2002 ở Kiel, Đức, các nhân viên điều tra đã cố gắng lọc lại dấu tay sinh hóa của người đàn ông đã hãm hiếp và giết chết cô từ bao tử của những con giòi.
"Jennifer chỉ còn mang tất trên người. Người ta tìm thấy được nhiều ấu trùng của côn trùng quanh vùng âm hộ. Nếu phạm nhân để lại tinh trùng ở đó thì sẽ bị ấu trùng ăn ngay lập tức – tức là ăn ADN của gã" ông Kai Schlotfeldt, làm việc tại Sở cảnh sát Kiel, nói.
Côn trùng không đẻ trứng trên xác chết tại cùng một thời điểm mà theo một thứ tự nhất định. Người ta khám nghiệm từ 5 đến 10 loài côn trùng. Nhờ vào chúng mà trong vòng 2 đến 4 tuần đầu sau khi nạn nhân chết các chuyên gia có thể xác định được thi thể đã nằm ở đó bao nhiêu ngày.
Nhưng tại vụ án Jennifer Haack, cuối cùng thì cũng không cần đến những con giòi trong cuộc săn lùng thủ phạm. Một sợi vải trên quần lót của nạn nhân đã quyết định số phận của gã giết người. Nó rơi ra từ một cái áo khoác jean, kiểu cũ và nổi bật đến mức chẳng cần dùng kính lúp các điều tra viên vẫn nhìn thấy.
Thành công của khoa học hình sự
Nhờ vào những tiến bộ mới của khoa học hình sự mà các nhân viên điều tra thường đi trước những kẻ phạm tội. Trong tương lai, qua phân tích ADN người ta có thể biết nhiều hơn về đặc tính và vẻ ngoài của con người. Hiện tại các chuyên gia có thể xác định màu tóc và màu mắt với mức chắc chắn gần 100%. Dấu tay tiết lộ không chỉ danh tính của kẻ phạm tội. Từ mồ hôi đọng lại giữa những đường vân, các chuyên gia có thể qua phân tích hóa học mà "đọc" được một vài thói quen: Gã không ăn thịt? Có hút thuốc không? Có dùng thuốc trị bệnh hay thuốc phiện? Con người không chỉ khác nhau ở hệ gene hay dấu tay. Mỗi người còn có một mùi đặc trưng. Tại 200 người tham gia thí nghiệm, các nhà khoa học đã xác định được trên 5.000 chất có mùi khác nhau, tuy thường gặp nhưng không phải người nào cũng có. Trong tương lai, nếu như có thể lọc lại được mẫu cơ bản cho mùi của mỗi một người thì những kẻ phạm tội sẽ phải nín thở khi gây án.
Cuối cùng, động cơ gây án lại có thể quyết định số phận của những kẻ giết người. Trong trường hợp của Jermaine McKinney đó là lòng tham. Gã đã sử dụng thẻ tín dụng của một trong số các nạn nhân. Bằng chứng kết tội gã là cái xà beng bằng sắt mà gã dùng để đập chết một trong hai người phụ nữ rồi ném xuống hồ sau đó. Nhưng vì hồ đã đông lại nên cây xà beng không chìm xuống nước. Sau khi nghe được thông tin này, chắc chắn nhiều tên sát nhân sẽ không tin tưởng nước nữa.

Phan Ba
(theo Bild der Wissenschaft)
Nguồn: Vnexpress.net

Không có nhận xét nào: